Ngày xưa, hồi mình còn sinh viên ít kinh nghiệm và kiến thức còn non, mình có đi dạy gia sư luyện thi cho các bạn sinh viên các trường không chuyên ngữ, thì mình cũng từng dạy chương trình chia theo các bậc (step), các kiến thức cơ bản. Mình chưa hiểu thực sự bản chất của các kì thi học thuật và ngôn ngữ, nên chương trình dạy ngày đó thực sự khá là công nghiệp. Gần như mình dạy học sinh theo kinh nghiệm ôn luyện của mình. Rồi dần đến 1 ngày, mình nghĩ như vậy không ổn, mình cần có sự khác biệt giữa hàng ngàn các khoá học ôn luyện IELTS, TOEFL ngoài kia nếu không thì vừa không đảm bảo chắc chắn được về đầu ra, vừa không giúp học sinh hiểu rõ bản chất và có cách tự ôn luyện đúng cách sau khi ra khỏi lớp học, và điều đặc biệt là mình không thích 1 màu. Mình muốn stand out from the crowd.
Vì vậy mình đã dừng hẳn việc dạy ôn thi chứng chỉ trong vòng 2 năm để theo học Nghiên Cứu Ngôn Ngữ, Applied Linguistics, và làm nghiên cứu để so sánh sự khác biệt giữa 2 ngôn ngữ (cụ thể là Tiếng Việt và Tiếng Anh), từ đó lên 1 chương trình học mới, sao cho khắc phục được nhiều nhất sự ảnh hưởng của tiếng mẹ đẻ lên ngôn thứ thứ 2, sao cho giúp học sinh tiếp cận và ứng dụng, sử dụng nó 1 cách native-like nhất có thể.
Mới đầu thì mình còn khá là hoang mang, lo lắng không biết liệu chương trình của mình có hiệu quả không, học sinh Việt khi học có dễ dàng tiếp nhận nó không. Vì vậy nên mình đã gom 1 nhóm học sinh để thử nghiệm, dạy hoàn toàn miễn phí (các bạn đừng suy nghĩ gì nhiều vì giờ mình đã khác rồi), và kết quả mà học sinh phản hồi với mình tốt hơn mình chờ đợi rất nhiều. Nên đến hiện tại thì mình khá là tự tin về chương trình học, sự độc quyền của nó và kết quả của nó mang lại cho học viên.
Dưới đây là 1 số phản hồi của các bạn khoá trước, mình sẽ cập nhật thêm sau:
(Chị này là giáo viên TA cấp 2 trong huyện, nên mình xin phép che tên)
(Đây là tn học sinh cũ của mình tư vấn cho 1 bạn khác hihi)
((Đây là tn học sinh cũ của mình tư vấn cho 1 bạn khác hihi)
(Phải nhấn mạnh mãi là "nói không với seeding")
Nhận xét
Đăng nhận xét